Núi Thông Hai Mộ là một điểm du lịch Đà Lạt đã đi vào thơ mộng. Tuy nhiên, ít ai biết được câu chuyện tình yêu đầy trắc trở ẩn sau địa danh nổi tiếng này. Câu chuyện về những năm tháng ấy vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi, trên đồi thông ấy, trong một buổi chiều hoang vu, giữa những bông hoa tím biếc, và hai ngôi mộ cạnh nhau.
Núi Thông Hai Mộ – một địa điểm du lịch tuyệt vời ở Đà Lạt
Giống như hồ Xuân Hương, Langya … “Er Tomb Pine Mountain” là một trong những danh lam thắng cảnh được biết đến nhiều nhất ở Đà Lạt.
Cách trung tâm thành phố khoảng 6 km về phía bắc, du khách bắt gặp một hồ nước rộng lớn đẹp như tranh vẽ. Người xưa gọi nó là Hồ Thương nhớ. Rồi mặt hồ biến thành sương sớm. Tuy nhiên, cái tên than thở lại quay trở lại, vì người ta đã thầm biết và khắc ghi cái tên bi thương của hồ.
Không sai khi gọi nó là Hồ Thương tiếc. Nếu bên ngoài là thành phố sầm uất, náo nhiệt thì khi bước chân vào đây, mọi thứ bỗng chốc chìm vào hư vô. Giữa rừng cây xanh mướt điểm xuyết những trái tim tím, ta nghe gió thổi qua từng ngọn thông như có ai đó đang thổn thức khóc. Người dân nơi đây cũng kể nhiều câu chuyện kỳ bí, bởi vì nó yên tĩnh và cảnh đẹp, nhưng buồn.
Hồ nằm giữa rừng thông bạt ngàn, ven hồ có một cặp mộ nhỏ nằm ngang. Xung quanh ngôi mộ được trồng rất nhiều hoa màu tím – một màu gợi nhớ đến nỗi buồn, sự chung thủy và trớ trêu của tình yêu vợ chồng.
Nếu đã từng đến thăm một điểm du lịch ở Đà Lạt, bạn nên dừng chân nơi này, thắp một nén hương lên hai ngôi mộ trên dốc, tìm bóng mát để nghỉ ngơi. Thả hồn theo gió, lặng nghe tiếng thông reo, ngắm mặt hồ gợn sóng, nghe cô gái sông nước nơi đây kể câu chuyện tình đầy oan trái.
Hai ngôi mộ Songshan – Chuyện tình buồn
Cũng như các điểm tham quan khác ở Đà Lạt, “Hai Lăng Tùng Sơn” có một câu chuyện riêng, một câu chuyện tình có thật.
Tương truyền, xưa kia có một người tên là Ngô Minh Tân, quê ở Cống Qúi, Thiên Giang đến trường Võ Bị Đà Lạt để học. Trong thời gian sống ở đây, anh quen một cô gái tên là Lê Thị Thảo. Gia đình họ không giống nhau, Tam là con của một địa chủ rất giàu có, trong khi Thảo chỉ là con gái của một gia đình nghèo. Tuy nhiên, sự đồng lòng đã xóa tan mọi rào cản giữa cặp đôi vẫn đến với nhau và yêu nhau thật lòng. Nghe chuyện người xưa thường rong ruổi ven hồ, sầu muộn, gác chân nơi đồi thông, thề non hẹn biển nơi đây.
Nhưng đời không phải là mơ dài, hạnh phúc ngắn chẳng tày gang …
Một hôm chia tay về quê, chàng xin phép cha mẹ mua trầu cau để rước nàng về dinh, đôi lứa thề ước trăm năm kết duyên. Tôi nghĩ gia đình tôi sẽ không bao giờ cho phép, nhà Tao nghèo như vậy, làm sao tôi có thể so sánh được với gia đình tôi. Cha mẹ anh đã cố gắng hết sức để không cho họ trở thành vợ chồng. Trái tim tôi đau và tôi cầu nguyện tôi không kết hôn với một phù thủy hay bất cứ ai khác trong cuộc sống này. Anh xin ra trận đầu tiên để tránh áp lực chuyện cưới xin của bố mẹ và một phần để vơi đi nỗi nhớ tạm thời. Anh đang ở chiến trường xa, nhưng anh vẫn thường xuyên gửi thư cho Thảo. Đây là nguồn động lực chính giúp cô luôn năng động mỗi ngày. Nhưng một ngày nọ, bức thư bị mất tích và bây giờ được thay thế bằng một thông báo sấm sét về cái chết. Những hướng dẫn viên già nua tuyệt vọng, đau khổ, tìm đâu ra lời thề nguyền. Trong rừng thông ấy, bên hồ buồn, Thảo đã trao gửi cuộc đời.
Cuộc sống hiện thực rất rối rắm, thư nhầm người chết, hắn vẫn còn sống. Anh quay lại Đà Lạt để tìm Tao một lần nữa, nhưng không ngờ Tao đã biến mất vĩnh viễn. Anh vội vã trở về Lao Tùng Sơn, khóc bên mộ người yêu, rồi hy sinh tính mạng để giữ lời hứa. Cha mẹ đau xót trước tình yêu thương con cái, mọi người cảm động trước tấm chân tình hiếm có, họ chôn cất anh em, xây mộ cho anh em để hai người được đoàn tụ.
Sau đó, cha mẹ anh không thể đi lại thường xuyên do tuổi già sức yếu nên phải đào huyệt đưa anh về quê. Vì vậy, họ đang ở xa nhau. Đôi vợ chồng bất hạnh được thương yêu và hai ngôi mộ liền kề đã được cải táng. Những câu chuyện bi hài của họ đã được nhiều người kể lại nên nơi đây dần trở thành địa điểm du lịch Đà Lạt nổi tiếng.
Ai về đây khi trở về, lặng lẽ ra đi mang theo dấu vết buồn thương. Ngày này qua ngày khác, mặt trời vẫn lặn, bóng thông đổ dài trên những bông hoa tím dại chiều …